Tôi về đến nhà khi nàng đang chuẩn bị bữa tối. Tôi nắm bàn tay nàng và nói: “Anh có điều này muốn nói với em”.
Nàng ngồi xuống và ăn trong lặng lẽ. Lại thêm một lần nữa, tôi nhìn thấy một sự tổn thương âm thầm trong đôi mắt ấy. Điều đó khiến trái tim tôi rối bời, và tôi không biết phải mở lời như thế nào… Nhưng nhất định tôi phải cho nàng biết cái mong muốn mạnh mẽ ấy. Tôi muốn được ly hôn!
Tôi bình thản mở đầu câu chuyện. Dường như nàng không hề phiền lòng khi nghe đề nghị của tôi. Thay vì ‘nổi trận lôi đình’ như những cảnh vẫn diễn ra trong phim, nàng chỉ nhẹ nhàng hỏi: “Tại sao?”.
Tôi cố lảng tránh câu hỏi đó. Lần này, nàng không còn bình tĩnh như trước nữa. Nàng không khóc thành tiếng, nhưng đôi mắt nhòa lệ. Nàng ngước nhìn lên trời trong giây lát, có một cái gì đó suy tư và trăn trở không thể diễn tả bằng lời. “Có thật đây chính là anh không? Một người chồng? Một người cha?”